10 giờ tối, chiếc Audi đậu dưới một gốc cây hẻo lánh kín đáo trên đường Hương Đảo, bên đường có một ngọn đèn đường màu vàng khói.
Đuôi xe được bao trùm trong bóng tối, đầu xe lộ ra dưới ánh đèn, đang kịch liệt rung lắc.
Quý Đình Tông cởi quần và áo sơ mi nhỏ của cô ra, Hàn Trân kháng cự, nói với giọng nức nở, “Không làm trong xe đâu.”
Giọng nói mềm mại lẫn chút âm mũi, giống như đang mời gọi người khác cùng mây mưa một trận, cỗ khô nóng trong người anh cuộn trào, anh không nhượng bộ, “Làm ở đây, nghe lời.”
Anh trườn lên ghế lái, tắt đèn trước đi, trong bóng tối, nhiệt độ ấm áp xen lẫn với d/ụ/c v/ọ/n/g vội vã sục sôi, Hàn Trân ngồi vắt ngang trong lòng anh, tiếng hôn môi của hai người ướt át dính nhớp, trên ghế sau xe chật hẹp, môi lưỡi hai người giao thoa vang vọng tiếng nước chậc chậc.
Bầu vú đầy đặn hình giọt nước trắng nõn như ngọc, đầu vú xinh đẹp ma sát lên áo vest màu xám của anh, khiến nó trở nên đỏ bừng, dâm mỹ, giống như giây tiếp theo sẽ lập tức trào ra dòng sữa.
Cô bị hôn đến thần chí không tỉnh táo, Quý Đình Tông lôi cây gậy dưới hông ra, kéo lấy tay cô, cưỡng ép cô cầm trong tay vuốt ve, cây gậy vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, kích thước đã kinh người thế này, xung quanh nổi lên gân xanh, dáng vẻ đáng sợ.
Trái tim Hàn Trân thình thịch đập điên cuồng, lòng bàn tay bị nóng đến run rẩy, thứ đó của anh cứng ngắc, “Lớn quá.”
Sự khen ngợi của người tình, chiến thắng tất cả thuốc k/í/c/h d/ụ/c mạnh nhất trên trần đời.
Tên gia hỏa to lớn dưới hông Quý Đình Tông đang nhảy múa giữa các đầu ngón tay của cô, dần dần to thêm một size, phần đầu to lớn nóng hổi chọt vào bụng nhỏ mềm mại trắng nõn của cô, khiến da thịt nơi đó co giật từng cơn.
Miệng huyệt giữa đùi ngứa ngáy, vô thức mấp máy rục rịch, dâm dịch tràn ra từng dòng, cách lớp q/u/ầ/n l/ó/t mỏng manh cây gậy chà xát chơi đùa tới lui nơi miệng huyệt, cô đã hoàn toàn ướt đẫm, hơi thở dốc rên rỉ, giữa đùi là một mảng nhớp nháp.
Cô chủ động vén q/u/ầ/n l/ó/t sang một bên, phần quy đầu cứng ngắc nóng bỏng của người đàn ông tiến vào một tấc, Quý Đình Tông không thỏa mãn với sự ma sát hờ hững như thế này, những đường gân trên cánh tay anh lồi lõm nhấp nhô, giống như muốn bùng nổ ra khỏi lớp áo sơ mi, tạo điều kiện cho anh đâm hết toàn bộ vào trong cô từ trên xuống dưới, lối hành lang bên trong trơn ẩm ướt mềm mại, trơn nhầy, tiểu mao nang cắn mút xoắn xuýt, khiến anh sướng như bị điện giật, rên lên một tiếng.
Cảm giác căng trướng mãnh liệt xen lẫn với sự đâm chọc sắc bén ở bên trong, Hàn Trân không nhịn được rên rỉ, ngửa cổ, tựa vào ghế phía trước, hai đùi tách rộng ra, bắp đùi đang run lẩy bẩy, eo thon bị Quý Đình Tông nắm trong lòng bàn tay.
Trong ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông, cô quyến rũ mềm mại như thế, giống như một miếng đậu hũ non nớt, ẩm ướt như ngọc trai, không có kinh lạc, không có xương sống, tỉ mỉ trôi chảy, dụ dỗ anh trầm luân, điên cuồng, đắm chìm.
Mặc dù không gian có hạn, nhưng xu thế tấn công vẫn mạnh mẽ như cũ, vòng eo khỏe khoắn mạnh mẽ của Quý Đình Tông không có chút dư thừa nào, khe bụng và đường nhân ngư giao thoa sâu sắc, lúc sung huyết vô cùng có sức ham muốn.
Mỗi một lần động eo đâm sâu vào, đều giống như một con ngựa thoát dây cương, anh thô bạo khiến Hàn Trân rên rỉ lộn xộn, toàn bộ vòm ngực đều đang run lẩy bẩy, đón chịu sự chà đạp và tàn phá của anh.
Giọng nói của Quý Đình Tông nhuộm đầy tình yêu và ham muốn, trầm khàn gợi cảm, “Tiểu Trân, thoải mái không em?”
Đôi mắt của Hàn Trân là kiểu mắt hạnh tiêu chuẩn, trong sáng mà không mất đi sự quyến rũ, lúc khóc sẽ hơi ửng đỏ trông vô cùng khiến người ta thương xót, giọng nói d/â/m đ/ã/n/g lại ủy khuất, “Ừm a…”
Quý Đình Tông nhào nặn hai cánh mông đầy đặn của cô, sống chết ưỡn hông đâm sâu vào, đâm rồi lại đâm, eo bụng đè sát vào cô, môi cũng dán lên môi cô, cường thế bức người, “Đừng kêu, sẽ có người nhìn thấy em đấy.”
Hàn Trân ý loạn tình mê, trong cơ thể giống như có những đợt sóng lớn đang cắn xé nhau, dâm dịch màu trắng sữa chảy ra, cô gắt gao siết lấy cánh tay anh, môi hơi hé mở, hai má đỏ bừng, ánh mắt mơ màng.
Trong cơn sóng phóng túng và xao động, cô xinh đẹp đến mức không gì sánh bằng.
Lúc bộc lộ ham muốn, bất luận người đàn ông có cứng nhắc và nghiêm túc đến đâu đi chăng nữa, cũng đều thích theo đuổi sự kích thích, khát vọng sự điên cuồng lúc ban đầu.
Hoàn cảnh cấp bách, đột phá trải nghiệm xa lạ, lay động lý trí như một cơn thủy triều.
Hai cánh mông trắng tuyết của Hàn Trân run lẩy bẩy, cảm nhận được cơn động tình dưới sự kích thích của anh, mạnh mẽ, va chạm cắt đứt nơi sâu nhất trong linh hồn của cô.
Một cơ tê dại như bị điện giật chạy dọc khắp cơ thể cô, mu bàn chân vô thức căng cứng lại co quắp…