3
Thú thật sau khi gặp lại nhau Giang Phong cũng không nói với tôi quá ba câu, nhưng mỗi một câu anh nói như muốn làm tôi nghẹn ch.ết vậy.
Ai thèm để ý đến quá khứ của anh.
Với cả, cái gì mà “luôn” chứ?
Tôi mặt không cảm xúc nói: “Xin lỗi vì đã làm cậu thất vọng rồi, tôi không có bạn trai cũ nào khác (ngoài cậu) nên không thể so sánh được.”
Giang Phong cụp mắt xuống, anh thong thả rút một tờ khăn giấy ra lau tay, như thể câu nói đó của anh chỉ là một câu bâng quơ thôi vậy
Tôi nghiêm túc thế này lại thành ra đột ngột.
Ngọn l.ửa bùng ch.áy trong lòng cũng tắt ngóm.
Diệp Uyển Uyển, mày đang làm gì vậy.
Sau khi lấy lại bình tĩnh, tôi nhắm mắt lại rồi quay người định rời đi.
“Khi đó.” Giang Phong đột nhiên lên tiếng: “Những thứ đó cũng không còn quan trọng nữa.”
Tôi dừng bước rồi nhanh chóng bỏ đi.
Về sau tôi cứ như người trên mây ấy, trong lòng ngổn ngang.
“Giang Phong, chẳng phải ngày trước cậu đang làm việc rất tốt ở thành phố C sao, sao tự dưng lại về đây vậy?”
Câu hỏi này của Ngô Tuyền cũng là điều mà mọi người thắc mắc.
Tôi cầm lòng chẳng đặng ngẩng đầu lên.
Khi ấy ngay cả tôi cũng không biết ở tận sâu trong đáy lòng mình, rốt cuộc tôi đang chờ đợi anh sẽ nói ra đáp án như thế nào nữa.
Giang Phong uống một hớp trà rồi thản nhiên nói: “Cấp trên điều chuyển công tác thôi.”
Có người nói đùa: “Cảnh s.át công t.ố và t.òa án có mối quan hệ mật thiết với nhau, sau này anh Phong và lớp phó nhớ quan tâm đến bọn này nhiều hơn nhé.”
Trương Lâm bật cười rồi m.ắng một câu: “Quan hệ với họ là biết rắc rối ngay thôi.”
Tôi nhìn sang chỗ khác.
Ngay lúc này một cuộc điện thoại khẩn cấp đã c.ứu rỗi tôi, chưa bao giờ tôi thấy vui mừng vì mình đã làm một công việc có thể gọi tùy ý bất kể ngày đêm như thế này.
Vội vàng chào tạm biệt mọi người, Trương Lâm hỏi tôi: “Muộn thế này cậu về không an toàn, có cần bảo người đưa cậu về không?”
Lúc nói câu này, cậu ấy lén đưa mắt nhìn người ngồi bên cạnh tôi, khoảnh khắc ấy cả căn phòng đều chìm trong im lặng.
Tôi vội nói: “Không cần đâu tôi mạnh lắm, sáng nay tôi còn bắt được một tên côn đ.ồ nữa. Giang Phong cũng biết chuyện này, không tin cậu cứ hỏi cậu ấy.”
Ai cũng bất ngờ, họ không biết còn có chuyện này, tôi và Giang Phong đã gặp lại nhau từ trước rồi.
Giang Phong gật đầu: “Ừ rất giỏi.”
Sau khi làm xong việc ở bệnh viện, về đến nhà cũng đã ba giờ sáng.
Tắm rửa sạch sẽ rồi nằm lên trên giường, người mệt lả đi nhưng vẫn không sao chợp mắt được.
Tôi cứ nhớ đến khoảng thời gian bốn năm bên nhau hồi đại học, mỗi khi ăn cơm sao Giang Phong có thể ng.ụy trang giỏi đến thế, ngay cả tôi cũng không nhìn ra được điều bất thường.
Câu nói sau đó của anh cứ văng vẳng bên tai tôi.
Những thứ đó không còn quan trọng nữa, cái gì quan trọng cơ?
Dường như đáp án đã rất rõ ràng.
Tôi kéo chăn trùm kín đầu.
Nhưng anh cũng nói rồi, là khi đó.
4
Con người nên nhìn về phía trước, chúng tôi đã chia tay lâu rồi, trăn trở chỉ vì một câu nói của anh còn có nghĩa lý gì?
Diệp Uyển Uyển, mày có tiền đồ một chút được không.
Sau khi suy nghĩ thông suốt, tôi dốc lòng cho công việc.
Được cái công việc của tôi cũng rất bận rộn, mọi thứ ngày hôm đó đều lắng xuống cùng với cái tên Giang Phong, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Ngoài người phụ nữ không có mắt nhìn nào đó.
“Uyển Uyển, cậu và Giang Phong… thật sự không thể nữa sao?”
Đọc được tin nhắn Tô Hiểu gửi đến, tôi thay áo blouse xong rồi mới bình tĩnh trả lời lại.
“Trên đời này có nhiều đàn ông như thế, sao tớ phải cố chấp ôm một cái cây không buông chứ?”
Với gương mặt đó của anh, muốn tiến tới chắc cũng dễ như trở bàn tay.
Tô Hiểu thở dài ngao ngán: “Nhưng không phải cái cây nào cũng đẹp trai được như Giang Phong.”
“..”
Tôi tắt máy.
Lúc đi ngang qua văn phòng khoa, tôi tình cờ nghe thấy mọi người đang thì thầm to nhỏ.
“Ôi chao, đẹp trai thật đấy.”
Nhìn họ túm năm tụm ba lại với nhau, tôi hỏi một câu bâng quơ: “Mọi người xem gì mà kích động vậy?”
Chị Đan đồng nghiệp ngoảnh đầu lại, trên môi là nụ cười vui vẻ.
“Uyển Uyển mau lại đây nhìn đi, có anh cảnh s//át đẹp trai lắm luôn.”
Nhờ phúc trong đồn cảnh s//át ngày ấy, giờ chỉ cần nghe thấy mấy chữ đó thôi là tôi lại muốn chạy rồi, nhưng đôi mắt lại không chịu nghe lời nhìn sang đó.
Một đoạn video do người qua đường quay lại được đăng lên trên mạng khoảng một tiếng trước, và đã có hơn mười nghìn lượt thích.
“Sáng nay trên đường Tân Dân có người cầm d//ao chặn đường c//ướp của, còn có cả con t//in nhưng đã được cảnh s//át giải quyết bằng một đòn rồi. Chân này, eo này tuy chỉ là góc nghiêng nhưng cũng rất đẹp trai.”
Hẫng mất một nhịp.
Rất… men.
Hèn gì mọi người lại có phản ứng đấy
Tham gia bình luận ngay...
You must be logged in to post a comment.