Văn án
Anh từng nói:
“Anh là quân nhân phải hy sinh gia đình mình vì lợi ích của công chúng. Em là vợ anh, phải hiểu điều đó.”
Cô đã hiểu.
Hiểu đến mức quen với những lần anh vắng mặt trong các dịp quan trọng.
Sinh nhật, kỷ niệm, thậm chí cả ngày cô nằm viện.
Cho đến một ngày, giữa thao trường, cô tận mắt chứng kiến anh vì một người phụ nữ mà hủy bỏ buổi diễn tập quân sự.
Cô đứng sau hàng rào, tay cầm túi cơm còn ấm, tận mắt chứng kiến anh nắm lấy tay người đó — ánh mắt dịu dàng mà cô chưa từng được thấy.
Cô lặng người, trái tim như đông cứng lại.
“Không phải anh nói… nhiệm vụ quan trọng nhất sao?”
“Vậy tại sao, người anh từ bỏ… luôn là em?”