
Nàng ta đầu tiên hạ d.ư.ợ.c, sau đó khóc lóc nói mình m.ấ.t t.r.i.n.h, rồi lại tuyệt vọng đòi tự t.ử vì danh tiết.
Một màn kịch hoàn hảo.
Kết quả, thành công được đưa vào Tấn Vương phủ với danh nghĩa “thê tử bị buộc gả thay”.
Quả là đúng chất bạch liên hoa trong tiểu thuyết ngược — vừa đáng thương vừa có thủ đoạn.
May thay, ta đã đọc hết truyện.
Tuy nàng ta cưới được nam chính, nhưng… hắn chưa từng ch.ạ.m vào nàng.
Một chi tiết nhỏ, nhưng đủ để ta – kẻ xuyên vào vai “cô dâu thật sự” – thấy nhẹ lòng mà lên kế hoạch phản công.
