Văn án
Tôi c.h.í.t vì một ly t.r.à s.ữ.a.
Cô đồng nghiệp đ.a.n.g m.a.n.g t.h.a.i, lén uống đồ của tôi.
Mấy hôm sau, cô ta b.ị r.a m.á.u.
Ngay lập tức, cô ta l.i.v.e.s.t.r.e.a.m, cô ấy khóc lóc, xuyên tạc sự thật, đổ lỗi cho tôi rằng tôi luôn ghen tị với thành công của cô ta:
“Cô ấy g.h.e.n t.ị với tôi… vì cô ấy k.h.ô.n.g t.h.ể s.i.n.h c.o.n…”
B.ạ.o l.ự.c m.ạ.n.g nổ tung. Gia đình cô ta thì kéo tới thẳng bệnh viện – và đ.ẩ.y tôi xuống từ tầng bốn.
Tôi c.h.ế.t. T.h.é.p x.u.y.ê.n q.u.a t.h.â.n.
Nhưng lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đang ngồi tại bàn làm việc.
Đối diện là ly t.r.à s.ữ.a nhài vừa bị cô ta chạm môi.
Tôi mỉm cười, nâng ly lên—u.ố.n.g c.ạ.n. như thể đó là cách duy nhất để lấy lại quyền kiểm soát cuộc đời mình.
Hay