Tôi ôm bó hoa đứng trước mặt anh, trái tim đ.ậ.p loạn như sắp nhảy khỏi ngực.
“Mười năm rồi… Em vẫn thích anh.”
Anh sững người một giây.
Rồi cười, nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi:
“Anh quý em như em g.á.i. Nhưng mà… anh nghĩ em và em t.r.a.i anh rất hợp.”
…Gì cơ? Anh đang nghiêm túc á?
Tôi còn chưa kịp t.i.ê.u h.ó.a cú sốc “bị đá sang cho em t.r.a.i”, thì điện thoại đã rung bần bật.
Thông báo comment hiện lên liên tục:
【Nam 9 chỉ giỏi “đ.ó.n.g v.a.i h.i.ề.n”, nữ 9 thì quá c.a.m c.h.ị.u! T.ứ.c m.u.ố.n x.ỉ.u luôn á!】
【Làm ơn cho ổng chủ động “làm tới” một lần được không? Cứ né né, rồi đem em t.r.a.i ra thử lòng? Đ.ồ c.h.ó m.à…】
【Tội em t.r.a.i dễ s.ợ! Vì chị mà tập gym mấy tháng, có cơ bụng – có vai rộng – có eo thon… Mà chị chỉ mê ông anh!】
【Không đổi nam 9 được à? Em t.r.a.i nhìn “có vẻ làm tới” ghê lắm nha~】
【Ủa chị gì ơi, sao không chọn cả hai? Một người thì ô.n n.h.u thâm trầm, một người thì h.o.a.n.g d.ã n.g.ầ.u l.ò.i.】
【Cả hội đang hóa c.o.n s.ó.i… mà thôi kệ, tui cũng muốn coi lắm!】
Tôi đứng hình.
Tim đ.ậ.p như trống làng, đầu ngón tay cũng r.u.n không kiểm soát nổi.
Cả hai luôn?
Thật sự… được hả?
Vậy thì… xin lỗi nhé, lần này tôi không khách sáo đâu.